Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

BỘ PHIM "CONQUEST OF PARADISE"

Phim ảnh luôn thuật lại cuộc sống của xã hội, các nhà làm phim phải là một người có con mắt nhìn đời khá sắc sảo và am hiểu mới cho ra được những bộ phim hay hấp dẫn, diễn biến, các tình tiết trong phim phải được cân nhắc kỹ càng cẩn thận giúp người xem hiểu, thấy hợp lý. Bộ phim" 1492 Conquest of Paradise" sản xuất năm 1992 kể về chuyến hành trình của Christopher Colombus- một cái tên được biết đến như là người tìm ra Châu Mỹ. Với nhiều ý kiến trái ngược sau về Colombus- người bị lên án hay đáng ca ngợi. Trong thời của ông, 90% người Da Đỏ đã chết vì bệnh tật và súng đạn. Tuy nhiên, bài viết này tôi chỉ đề cập đến bộ phim, các tình tiết trong phim.

Khi xem bộ phim này, các bạn sẽ hiểu được con người Christopher Colombus, hiểu được tại sao ông ta lại có thể thuyết phục được nhà vua Tây Ban Nha, hiểu được tài lãnh đạo của ông, và quy luật tất yếu của cuộc sống mà đạo diễn muốn nói.

Ngay từ đầu bộ phim, chúng ta có thể hiểu được sự khát khao cháy bỏng muốn chinh phục và tìm ra miền đất mới của ông. Ông có một sự hiểu biết uyên thâm về địa lý và hàng hải lúc bấy giờ. Ông cũng là người hay lui tới Dòng Phanxico để thảo luận, học hỏi ở các thầy Dòng- những người khá am tường về Kinh Thánh. Nhưng rồi, ý kiến của ông đã đi ngược với suy nghĩ của các nhà khoa học lúc bấy giờ. Ông đã bác bỏ những kiến thức đó, ông tin rằng ông sẽ tìm đến Châu Á bằng đường biển. Ông đến trường Đại học thuyết phục bậc giáo sư, tiến sĩ. Đến đây, ta có thể hiểu được phần nào về kiến thức nền tảng của ông. Ông là một người có hiểu biết, có trình độ, các kỹ năng, hiểu biết tương xứng để làm những chuyện vĩ đại chứ không phải là một người mơ hồ, ảo tưởng.
Bằng sự quyết tâm, có niềm tin và muốn đưa Châu Âu đến với sự giàu có khi tìm con đường mới đến Trung Hoa, ông đã thuyết phục được nhà vua và hoàng hậu đầu tư cho dự án khám phá của ông. Dù ông hy vọng chắc chắn như thế, nhưng quãng đường lênh đênh trên biển gặp bao sóng gió và sự suy sụp tinh thần của các thuyền trưởng. Một lần nữa, ông phải thuyết phục họ đi tiếp, khích lệ tinh thần. Bạn phải biết 6 tháng trên biển dài đến mức nào khi người trên tàu đều không biết khi nào cập bến hay có khi không quay về được.
Niềm tin đã chiến thắng, ông tìm được miền đất mới. Ông thuật lại những gì mình chứng kiến, xây dựng làng mạc và giúp người châu Âu di cư có chỗ ổn định.
Một điều ta cũng thấy được ý của nhà làm phim, những người Da Đỏ là thổ dân, họ sống trong rừng sâu, không hiểu biết nên họ đành phải đi làm thuê cho các mỏ vàng người da trắng. Ở thời đó, khi nền dân chủ, công bằng chưa đặt nặng, chúng ta không thể lên án, chỉ trích người Tây Ban Nha đã xâm chiếm, bắt người Da Đỏ làm nô lệ được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét