Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

MÔI TRƯỜNG GIÁO DỤC

Chúng ta không thể chọn bố mẹ, nơi sinh và màu da. Có những người ước ao được sống trong cung điện, học tập ở các trường nổi tiếng và sống trong gia đình quyền quý giàu có? Phải chăng, cuộc sống không công bằng với tất cả mọi người? Khi quan sát xung quanh, ta có thể nhận ra điều đó. Có những người lam lũ vất vả và suốt đời họ con cháu họ không thể vươn lên được, ngược lại có những người sống trong nhung lụa, giàu sang, họ được ăn học đến nơi đến chốn. Chúng ta không thể cho mình có quyền lựa chọn bố mẹ, nơi sinh, hoàn cảnh gia đình, hay môi trường giáo dục. Có những người sinh ra trong một gia đình đổ vỡ, lớn lên, họ cũng tiếp tục con đường cũ đó. Đúng là quy luật cuộc sống chi phối ta.

Ta được hình thành và phát triển trong môi trường gia đình, làng xóm, trường học. Đó là bước khởi đầu để ta bước vào đời. Mỗi người cũng giống như một cây hoa trong vườn, nếu người trồng chăm sóc tốt, cung cấp đủ chất dinh dưỡng ánh sáng, nước. Cây sẽ mọc lên tươi tốt và phát triển nhanh, cho ra những cành hoa đẹp. Trái lại, khi không được chăm sóc cẩn thận, thiếu nước thiếu ánh sáng, cây sẽ không thể sinh hoa trái tốt được. Như lời Chúa Giê-su từng nói: “Xem quả thì biết cây” chúng ta gieo giống nào thì sẽ cho ra hoa quả đó.
Vậy, chúng ta đang chấp nhận sự thật đó, chúng ta hiểu rằng giáo dục là một yếu tố khá quan trọng. Giáo dục tao nên nếp sống của xã hội, làm nên phong tục tập quán của mỗi nơi. Nếu ở trong môi trường tốt, ta sẽ dễ dàng phát triển. Một ví dụ điển hình về dân tộc Do Thái, người Do Thái không phải là người sinh ra đã là siêu việt hơn bất kỳ dân tộc nào trên thế giới nhưng nhờ nền văn hóa lâu đời qua bao nhiêu thế hệ, họ thừa hưởng tinh hoa và dần dần lớn lên, sinh hoa trái tốt. Chính nền giáo dục của dân tộc Do Thái đã đưa dân Do Thái là dân nổi trội về trí tuệ, về tri thức, và sự giàu có.
Nhưng một phần, cũng là nỗi của bố mẹ, những vị tiền bối, nếu họ hiểu biết, chắc chắn họ sẽ tạo điều kiện cho con cái phát triển. Chúng ta cũng không nên chỉ trích các đấng sinh thành ra mình. Họ sẽ hành động theo những gì họ hiểu cho nên đến đời của chúng ta, liệu ta có thể có những cách giúp con cái mình phảt triển không? Ta có đủ khôn ngoan dẫn dắt, giáo dục con cái theo con đường mà Thiên Chúa muốn? Có một câu chuyện kể lại rằng: Mạnh Tử- một triết gia Trung Quốc đã được người mẹ giáo dục ngay từ nhỏ. Trước đây, gia đình của Mạnh Tử ở gần một cái chợ, nhưng người mẹ thấy nhà ở gần chợ, con trai mình sẽ bị ảnh hưởng bởi thói đời lừa đảo, ăn cắp, ăn trộm. Bà quyết định chuyển nhà đi nơi khác. Thật không may, bên cạnh toàn là những đồ tể, máu me xung quanh, bà sợ con mình lớn lên sẽ trở thành một tên khát máu. Bà quyết định chuyển nhà đến gần ở một trường học. Thế là, ngày ngày Mạnh Tử tiếp xúc với những thầy giáo, bạn bè ham học và cả một nền tri thức. Sau này , ông để trở thành một triết gia có tầm ảnh hưởng lớn.

Ông cha ta có câu: “ chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở” câu này nói đến tầm quan trọng của nơi mình sống ảnh hưởng khá nhiều đến tập quán cũng như thói quen, tính cách của ta. Hãy là một người thông thái chọn đúng nơi để sống, chọn đúng người để làm quen. Chúng ta phải chấp nhận thực tế hiện tại của mình, về màu da, nơi ở, gia đình, môi trường… nhưng đồng thời cũng phải ra sức cố gắng thay đổi, cải thiện môi trường mình đang sinh sống. Ta ăn gì, ta sẽ trở thành người như thế ấy. Ta tiếp xúc với ai, gần môi trường nào, ta cũng hấp thụ những thứ đó. Chẳng hạn, gặp một người bạn chân thành, ta sẽ hấp thụ tính thẳng thẳn, chính trực của người đó, gặp người lưu manh, ta sẽ sinh ra hận thù, bực tức và nhiễm tính của họ. Hãy cẩn thận với những gì ta hấp thụ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét