Trước khi nghĩ đến những vấn đề “vĩ mô” hơn, tôi muốn bạn đọc qua những sự thật sau. Đây không hẳn là những điều bạn chưa biết, đây chỉ là những điều chưa ai nói với bạn.Sự tiến bộ của con người đã tăng tuổi thọ trung bình từ 60 lên 80 năm. Như vậy, bạn có 80 năm để sống thật ý nghĩa. 80 năm nghe như dài vô tận. Nhưng nếu tôi bảo rằng bạn chỉ có thể tận hưởng 80 mùa xuân, và nếu đang ở độ tuổi 20, bạn chỉ còn 60 thôi, cảm thấy mình còn nhiều thời gian nữa không?Bây giờ, tôi muốn bạn “chia” những mùa xuân ấy theo giai đoạn. 20 mùa xuân đầu dùng vào tận hưởng cuộc sống, trau dồi kĩ năng, kiến thức để bước vào cuộc chiến giành lấy thành công và hạnh phúc. Những nốt trầm của cuộc sống, khoảng thời gian dành cho gia đình thường rơi vào 20 mùa xuân cuối. Như vậy, mỗi chúng ta chỉ có 40 mùa xuân để xây dựng thành tựu của cả một đời người. 40 vẫn là một con số chưa nhỏ lắm. Trừ đi 5 mùa xuân để chạy việc “cho người khác”, để tích luỹ kinh nghiệm, để thực sự trưởng thành. 5 mùa xuân tiếp theo cho việc lập gia đình và sinh con. Những thất bại còn “ngốn” thêm 10 mùa xuân nữa. Với những ai chưa bao giờ lập kế hoạch cho tương lai của bản thân một cách thật “có tâm”, 5 mùa xuân là cái giá phải trả cho sự loay hoay “không biết đi về đâu” của mình. Vậy vị chi chúng ta còn duy nhất 15-20 mùa xuân để phấn đấu...
Thời gian là thứ đắt giá nhất trong cuộc đời mỗi người. Dùng sai thời gian, không ai cho bạn thêm, cũng không thể mua lại được. Vậy mà chúng ta chỉ có 15-20 năm để tạo nên di sản cho cuộc đời mình. Đến đây, có lẽ bạn đã nhận ra mình còn ít thời gian đến nhường nào. Chính vì sự thờ ơ với những thứ mình đang có, mãi mơ tưởng mà không ngay lập tức thực hiện, chúng ta đã thua thiệt người khác bao xa? Đây có phải là nguyên nhân khiến xã hội có 2 loại người: người thành công và người thất bại?Nếu các bạn cho rằng và muốn mình là người thành công thì hãy tỉnh dậy đi, chật vật với đời đi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét